Add parallel Print Page Options

Thượng Đế giải cứu dân Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập

Bài dạy dỗ [a] của A-sáp.

78 Hỡi dân ta hãy lắng nghe
    lời dạy dỗ ta;
    hãy để ý lời ta nói đây.
Ta sẽ dùng truyện tích để nói chuyện;
    sẽ tiết lộ những bí mật từ xưa.
Chúng ta đã nghe biết những chuyện đó
    vì tổ tiên đã kể lại cho chúng ta.
Chúng ta sẽ không giấu các chuyện ấy với con cháu;
    chúng ta sẽ thuật cho những kẻ hậu sinh về Ngài.
Chúng ta sẽ ca ngợi Chúa
    về các phép lạ Ngài làm.
Chúa đã lập ước với Gia-cốp,
Ngài ban luật lệ cho Ít-ra-en,
    truyền dặn tổ tiên chúng ta dạy lại cho con cháu mình.
Thì chúng nó sẽ biết những lời dạy ấy,
    cả đến thế hệ sau chúng ta là các con cháu chưa sinh ra nữa.
Rồi chúng sẽ tiếp tục dạy lại cho con cháu chúng.
Để chúng nó tin cậy Thượng Đế,
    không quên những điều Ngài làm,
    nhưng luôn luôn vâng theo mệnh lệnh Ngài.
Chúng sẽ không như các tổ tiên mình
    vốn ương ngạnh và bướng bỉnh.
Lòng họ không trung thành cùng Thượng Đế,
    không thành thật cùng Ngài.

Người Ép-ra-im dùng cung tên làm vũ khí,
    nhưng bỏ chạy trong ngày chiến trận.
10 Họ không giữ giao ước với Thượng Đế
    cũng không nghe theo lời dạy dỗ Ngài.
11 Họ quên những điều Ngài làm
    cùng những việc diệu kỳ Ngài thực hiện trước mặt họ.
12 Ngài làm các việc diệu kỳ ngay trước mắt các tổ tiên,
    trong cánh đồng Xô-an xứ Ai-cập.
13 Ngài rẽ biển ra, dắt họ đi qua.
    Ngài khiến nước dựng đứng lên như vách tường.
14 Ban ngày Ngài dẫn dắt họ bằng đám mây,
    ban đêm bằng ánh lửa.
15 Ngài chẻ đá trong sa mạc
    cho họ uống nước tràn trề như nước phun ra từ biển sâu.
16 Ngài khiến suối phun ra từ tảng đá,
    cho nước chảy ào ào như sông.
17 Nhưng họ cứ tiếp tục phạm tội cùng Ngài;
    họ phản nghịch Thượng Đế Tối Cao trong sa mạc.
18 Họ thách thức Thượng Đế,
    đòi Ngài ban cho thức ăn mình muốn.
19 Rồi họ thách Ngài rằng,
    “Thượng Đế làm sao cấp thức ăn trong sa mạc được?
20 Khi Ngài đập tảng đá,
    nước liền phun ra tuôn tràn như sông.
Nhưng làm sao Ngài ban bánh cho chúng ta được?
    Làm sao Ngài cấp thịt cho dân Ngài được?”
21 Khi Chúa nghe biết liền nổi giận,
    cơn thịnh nộ Ngài nổi phừng cùng Gia-cốp;
    cơn giận Ngài nghịch cùng Ít-ra-en.
22 Họ không tin Thượng Đế
    và không nhờ cậy Ngài giải cứu họ.
23 Tuy nhiên Ngài ra lệnh cho các đám mây trên cao,
    mở cửa các từng trời.
24 Cho mưa ma-na [b] xuống nuôi họ;
    Ngài ban cho họ thức ăn từ trời.
25 Họ được ăn bánh của các thiên sứ.
    Ngài cho họ ăn no nê.
26 Ngài đưa gió đông đến từ trời,
    dùng quyền năng Ngài dẫn gió Nam lại.
27 Ngài cho mưa thịt rơi xuống phủ họ như bụi.
    Chim bay đến nhiều như cát biển.
28 Ngài khiến chim rơi xuống trong doanh trại, quanh các lều.
29 Nên họ ăn uống no nê.
    Thượng Đế ban cho họ thứ họ thèm khát.
30 Trong khi họ còn muốn ăn thêm,
    thức ăn còn trong miệng,
31 Ngài bỗng nổi giận cùng họ;
    giết một số người khoẻ mạnh trong đám họ;
    đánh ngã những thanh niên tráng kiện nhất trong Ít-ra-en.
32 Nhưng họ vẫn cứ phạm tội.
    Dù đã trông thấy các việc diệu kỳ,
    họ vẫn cứ không chịu tin.
33 Cho nên Ngài chấm dứt chuỗi ngày vô nghĩa
    và những năm tháng kinh hoàng của họ [c].
34 Khi Ngài đánh giết họ,
    họ liền kêu cứu cùng Ngài;
    họ trở lại cùng Thượng Đế và tìm kiếm Ngài.
35 Họ nhớ lại rằng Thượng Đế là Khối Đá mình
    và Đấng Tối Cao là Đấng đã giải cứu mình.
36 Nhưng lời nói họ không thành thật,
    lưỡi họ dối trá.
37 Lòng họ không trung thành cùng Thượng Đế;
    chẳng giữ giao ước với Ngài.
38 Tuy vậy Thượng Đế vẫn nhân từ.
    Ngài tha thứ và không tiêu diệt họ.
    Nhiều lần Ngài nén giận,
    không tuôn ra cơn thịnh nộ Ngài.
39 Ngài nhớ lại rằng họ chẳng qua chỉ là con người,
    như gió thoảng qua, không bao giờ trở lại.
40 Trong sa mạc họ chống nghịch Ngài
    và làm Ngài buồn lòng nhiều lần.
41 Họ cứ thách thức Ngài,
    làm đau lòng Đấng Thánh của Ít-ra-en.
42 Họ không hề nhớ lại quyền năng Ngài
    hoặc lúc Ngài giải cứu họ khỏi tay kẻ thù.
43 Họ quên những dấu kỳ Ngài làm ở Ai-cập
    và phép lạ trong cánh đồng Xô-an.
44 Ngài biến các sông ra máu
    để không ai uống nước sông được.
45 Ngài sai ruồi mòng chích người Ai-cập,
    sai ếch nhái tàn hại họ.
46 Ngài cho cào cào ăn nuốt mùa màng họ,
    và ném nông sản họ cho châu chấu ăn.
47 Ngài sai mưa đá hủy phá vườn nho họ,
    và tàn hại các cây sung.
48 Ngài cho mưa đá tiêu diệt các súc vật,
    và sét đánh giết gia súc.
49 Ngài đổ cơn thịnh nộ Ngài ra trên họ.
    Ngài phát cơn thịnh nộ và sai thiên sứ hủy diệt đến với họ.
50 Ngài tìm cách tỏ ra cơn giận Ngài.
Ngài không tha chết cho họ,
    nhưng giết họ bằng dịch hạch.
51 Thượng Đế giết các con đầu lòng xứ Ai-cập,
    các con trưởng nam của Cham [d].
52 Rồi Ngài dẫn dân Ngài ra như đàn chiên,
    dắt họ như bầy chiên băng qua sa mạc.
53 Ngài đưa họ đến nơi an toàn không sợ hãi gì,
    còn kẻ thù họ bị chết đuối trong biển sâu.
54 Thượng Đế đưa dân Ngài vào đất thánh Ngài,
    đến hòn núi Ngài đã chiếm lấy bằng quyền năng Ngài.
55 Ngài đánh đuổi các dân tộc khác,
    cho dân Ngài thừa hưởng đất đai họ.
Ngài cho các chi tộc Ít-ra-en định cư tại đó,
    trong các lều trại.
56 Nhưng họ thách thức Thượng Đế,
    chống nghịch Đấng Tối Cao;
    họ không tuân giữ luật lệ Ngài.
57 Họ quay đi và bất trung y như tổ tiên mình.
Họ giống như cây cung cong vẹo,
    không thể bắn thẳng được.
58 Họ chọc giận Thượng Đế bằng cách xây những bàn thờ
    cho các thần khác;
    chọc giận Ngài bằng các thần tượng họ.
59 Khi nghe họ làm như vậy, Ngài liền nổi giận
    và từ bỏ dân Ít-ra-en hoàn toàn.
60 Ngài rời khỏi nơi ngự tại Si-lô [e],
    Lều mà Ngài ở với dân chúng.
61 Ngài để cho rương Giao Ước,
    tức quyền năng Ngài bị cướp đoạt;
    Ngài để rương Giao Ước,
    dấu hiệu của quyền năng và vinh hiển Ngài bị kẻ thù cướp đi.
62 Ngài để dân Ngài bị giết
    vì Ngài tức giận con cái Ngài.
63 Thanh niên thì bị lửa thiêu,
    thiếu nữ trẻ không còn được nghe bài ca hôn lễ.
64 Các thầy tế lễ ngã chết vì lưỡi gươm,
    nhưng các vợ goá của họ không được phép than khóc chồng mình.
65 Rồi Chúa như thức giấc,
    Ngài thức dậy như người vừa tỉnh rượu.
66 Ngài đánh hạ kẻ thù
    và sỉ nhục chúng đời đời.
67 Nhưng Thượng Đế đã từ bỏ nhà Giô-xép;
    Ngài không còn chọn chi tộc Ép-ra-im.
68 Thay vào đó, Ngài chọn chi tộc Giu-đa
    và núi Xi-ôn mà Ngài ưa thích.
69 Ngài xây đền thờ trên ngọn núi cao ấy.
    Ngài dựng nó vững bền
    như trái đất.
70 Ngài chọn Đa-vít, tôi tớ Ngài,
    và mang người ra từ các ràn chiên.
71 Ngài mang người ra từ nghề chăn chiên,
    để người dắt dẫn dân Ngài, tức Gia-cốp,
    dân Ít-ra-en, tài sản Ngài.
72 Đa-vít lãnh đạo họ với tấm lòng trong sạch
    và dắt dẫn họ do tay khéo léo của người.

Footnotes

  1. Thánh Thi 78:1 Thi thiên 78 dạy dỗ Hay “thể mạch-kinh.”
  2. Thánh Thi 78:24 ma-na Một thức ăn đặc biệt mà Thượng Đế cấp cho dân Ít-ra-en lúc họ đi trong sa mạc suốt 40 năm.
  3. Thánh Thi 78:33 Ngài chấm dứt … của họ Hay “Ngài khiến chuỗi ngày của họ tan biến như mây khói.”
  4. Thánh Thi 78:51 Cham Một trong các con trai của Nô-ê và là tổ tiên của dân Ai-cập.
  5. Thánh Thi 78:60 nơi ngự tại Si-lô Hay “Lều Thánh ở Si-lô.” Xem I Sam 4:4-11; Giê 7:17.

Ðức Chúa Trời Dẫn Dắt Dân Ngài Mặc Dù Họ Bất Trung

Thơ của A-sáp

Giáo huấn ca

Ðồng bào tôi ơi, xin nghe những lời tôi khuyên bảo;
Xin lắng tai nghe những lời tôi nói rất chân tình.
Tôi sẽ mở miệng để kể chuyện ngụ ngôn;
Tôi sẽ tỏ ra những điều bí ẩn tự ngàn xưa,
Những điều chúng tôi đã nghe và đã biết,
Những điều tổ tiên chúng tôi đã kể cho chúng tôi nghe.
Chúng tôi sẽ chẳng giấu những điều ấy với con cháu họ;
Chúng tôi sẽ thuật lại cho thế hệ hầu đến những lời ca ngợi Chúa,
Và quyền năng Ngài, cùng những việc diệu kỳ Ngài đã làm.

Vì Ngài đã lập mệnh lệnh cho Gia-cốp,
Và ban luật pháp cho I-sơ-ra-ên,
Rồi truyền lịnh cho tổ tiên của chúng tôi rằng,
Hãy dạy cho con cháu họ,
Ðể thế hệ sắp đến, tức những kẻ chưa được sinh ra, hiểu biết,
Ðể chúng cũng truyền lại cho con cháu chúng,
Hầu con cháu chúng cũng để lòng tin cậy Ðức Chúa Trời,
Không quên những công việc của Ðức Chúa Trời,
Nhưng giữ gìn những điều răn Ngài đã dạy,
Ðể khỏi giống như tổ tiên chúng,
Một thế hệ ương ngạnh và phản nghịch,
Một thế hệ chẳng giữ lòng trung thành,
Nhưng đã bất trung đối với Ðức Chúa Trời.

Con cháu Ép-ra-im là những xạ thủ cung tên lão luyện,
Thế mà họ đã xây lưng bỏ chạy trong ngày lâm trận.
10 Họ chẳng giữ giao ước với Ðức Chúa Trời;
Họ từ chối bước đi theo luật pháp Ngài;
11 Họ đã quên những công việc Ngài,
Và những việc lạ lùng Ngài đã tỏ ra cho họ.
12 Ngài đã làm những việc diệu kỳ trước mặt tổ tiên họ,
Trong xứ Ai-cập, tại đồng bằng Xô-an.
13 Ngài rẽ biển ra, rồi khiến họ đi ngang qua;
Ngài làm cho nước dồn lại thành một đống.
14 Ban ngày Ngài dẫn dắt họ bằng một đám mây;
Ban đêm Ngài soi sáng họ bằng một ánh lửa.
15 Ngài chẻ những vầng đá trong đồng hoang ra,
Cho họ nước ngọt dồi dào như một sông ngầm trào lên lai láng.
16 Ngài khiến những dòng nước phun ra từ một vầng đá,
Và cho nước ngọt tuôn ra như các dòng sông.

17 Dầu vậy họ vẫn cứ phạm tội đối với Ngài,
Mà phản nghịch Ðấng Tối Cao khi ở trong đồng hoang.
18 Trong lòng họ, họ muốn thách đố Ðức Chúa Trời,
Bằng cách đòi hỏi thức ăn mà họ thèm muốn.
19 Họ nói nghịch lại Ðức Chúa Trời rằng,
“Ðức Chúa Trời há có thể dọn tiệc trong đồng hoang sao?
20 Kìa, Ngài đã đập vầng đá để nó phun nước ra,
Khiến các dòng nước ngọt tuôn tràn lai láng;
Nhưng Ngài há có thể ban bánh được sao?
Ngài há có thể chu cấp thịt cho con dân Ngài được ư?”

21 Vì thế Chúa đã nghe và rất giận;
Một ngọn lửa đã bùng lên nghịch lại Gia-cốp,
Một cơn giận đã nổi lên chống lại I-sơ-ra-ên,
22 Bởi vì họ chẳng tin Ðức Chúa Trời,
Và không tin cậy vào quyền năng giải cứu của Ngài.
23 Dầu vậy Ngài vẫn ban lịnh cho các tầng mây ở trên cao,
Và mở các cửa ở trên trời.
24 Ngài đổ mưa ma-na xuống cho họ ăn,
Và ban thực phẩm từ trời xuống cho họ hưởng.
25 Loài người đã được ăn thức ăn của thiên sứ;
Ngài ban cho họ thực phẩm thật dồi dào.
26 Ngài khiến gió đông trên trời thổi đến;
Và dùng quyền năng Ngài điều khiển gió nồm.
27 Ngài cho mưa thịt sa xuống trên họ nhiều như bụi đất;
Và khiến chim bay đến nhiều như cát của đại dương.
28 Ngài làm cho chúng sa xuống giữa các trại của họ;
Chúng đáp xuống phủ quanh nơi họ ở.

29 Vậy họ được ăn thịt và no nê đầy ứ;
Vì họ thèm ăn thịt nên Ngài cho họ được đã thèm ăn thịt.
30 Nhưng trước khi họ được thỏa lòng thèm muốn của mình;
Ðang khi thức ăn vẫn còn trong miệng họ,
31 Cơn thịnh nộ của Ðức Chúa Trời đã nổi lên nghịch lại họ;
Ngài giết chết những người khỏe mạnh nhất của họ,
Và đánh hạ những người trẻ lực lưỡng của I-sơ-ra-ên.

32 Dù như thế họ vẫn còn phạm tội;
Họ không tin những việc lạ lùng của Ngài.
33 Vì vậy Ngài làm cho những ngày của họ tiêu tan trong hư ảo,
Và những năm của họ kết thúc trong nỗi kinh hoàng.
34 Khi Ðức Chúa Trời giết họ, họ mới chịu tìm kiếm Ngài;
Họ mới quay về và chuyên cần tìm kiếm Ðức Chúa Trời.
35 Họ nhớ lại rằng Ðức Chúa Trời là Vầng Ðá của họ;
Ðức Chúa Trời Tối Cao[a] là Ðấng Cứu Chuộc của họ.
36 Nhưng thật ra họ chỉ dùng miệng mình để nịnh hót Ngài,
Và dùng lưỡi mình để dối gạt Ngài;
37 Vì lòng họ chẳng chút chân thành với Ngài;
Họ cũng không trung thành với giao ước Ngài.
38 Nhưng Ngài, vì lòng thương xót, đã tha tội cho họ,
Và không hủy diệt họ.
Ngài thường phải kiềm hãm cơn giận của Ngài,
Và không bộc lộ hết cơn thịnh nộ của Ngài.
39 Ngài nhớ lại rằng họ chẳng qua chỉ là loài xác thịt,
Một làn gió thoảng qua và không trở lại nữa.[b]
40 Ðã biết bao lần họ phản nghịch Ngài trong đồng hoang,
Và làm buồn lòng Ngài trong miền hoang dã.
41 Họ cứ thách đố Ðức Chúa Trời hết lần này đến lần khác,
Và làm đau lòng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
42 Họ chẳng nhớ gì đến quyền năng Ngài đã thực hiện,
Hay nhớ lại ngày Ngài cứu họ khỏi tay kẻ đàn áp hung tàn,
43 Khi Ngài bày tỏ những phép lạ của Ngài tại Ai-cập,
Và những việc lạ lùng của Ngài trong đồng bằng ở Xô-an;
44 Ngài khiến nước các sông của chúng biến ra như máu,
Nên chúng không uống được các dòng nước của mình.
45 Ngài sai ruồi mòng đến tàn hại chúng,
Và ếch nhái đến hủy phá chúng.
46 Ngài ban mùa màng của chúng cho cào cào,
Và ban kết quả lao động của chúng cho châu chấu.
47 Ngài phá hủy vườn nho của chúng bằng mưa đá,
Và vườn sung của chúng bằng tuyết giá.
48 Ngài ban các bầy trâu bò của chúng cho mưa đá,
Và các đàn chiên dê của chúng cho sấm sét.
49 Ngài trút cơn giận của Ngài xuống trên chúng,
Tức thịnh nộ, cơn giận, và tai ương,
Bằng cách sai một đoàn thần binh hủy diệt ra đi.
50 Ngài mở đường cho cơn thịnh nộ của Ngài tuôn đổ;
Ngài chẳng để cho chúng thoát chết,
Nhưng ban mạng chúng cho tai ương ôn dịch.
51 Ngài giết tất cả con đầu lòng của người Ai-cập,
Ðó là tinh hoa của nòi giống họ trong các trại của Cham;
52 Nhưng Ngài dẫn đưa dân Ngài ra đi như một đàn chiên;
Ngài dẫn dắt họ như một đàn cừu trong đồng hoang;
53 Ngài dìu dắt họ cách an toàn để họ không sợ hãi;
Còn kẻ thù của họ Ngài cho nước biển chôn vùi.
54 Như thế Ngài đã dẫn đưa họ vào xứ thánh của Ngài,
Vào xứ có núi đồi mà Ngài đã dùng tay phải Ngài lấy được.
55 Ngài đuổi các dân bỏ xứ ra đi trước mặt họ;
Ngài chia đất của chúng cho họ làm sản nghiệp;
Ngài cho các chi tộc I-sơ-ra-ên được an cư trong trại của mình.

56 Dầu vậy họ cứ thách đố và chọc giận Ðức Chúa Trời Tối Cao,[c]
Và không gìn giữ các mạng lịnh Ngài.
57 Họ quay lưng lại và hành động cách phản bội như tổ tiên họ;
Họ chuyển hướng như cây cung phản trắc.
58 Họ khiêu khích Ngài bằng các đền miếu trên các nơi cao;
Họ chọc Ngài ghen tức bằng các tượng hình họ chạm khắc.
59 Khi Ðức Chúa Trời nghe thấy vậy, Ngài nổi cơn thịnh nộ;
Ngài tởm ghét I-sơ-ra-ên quá đỗi,
60 Ðến nỗi Ngài bỏ luôn nơi Ngài ngự tại Si-lô,
Tức đền tạm Ngài cho dựng giữa loài người.
61 Ngài để cho Rương Giao Ước quyền năng của Ngài bị cướp đi,
Và để cho vật tiêu biểu vinh quang Ngài lọt vào tay quân giặc.
62 Ngài cũng phó dân Ngài cho lưỡi gươm,
Và trao cơ nghiệp Ngài cho cơn thịnh nộ.
63 Lửa hừng thiêu chết các thanh niên của họ;
Các thiếu nữ của họ không có dịp hát bài ca hôn lễ.
64 Các tư tế của họ ngã gục dưới lưỡi gươm;
Các góa phụ của họ thảm sầu nhưng không thể khóc than.
65 Nhưng rồi Chúa đã thức dậy như một người vừa no giấc,
Như một dũng sĩ bị rượu nồng làm cho hăng tiết.
66 Ngài đánh đuổi quân thù bỏ chạy;
Ngài giáng trên chúng sỉ nhục đời đời.

67 Nhưng Ngài cũng loại bỏ các trại của Giô-sép,
Ngài đã không chọn chi tộc Ép-ra-im,
68 Nhưng Ngài lại chọn chi tộc Giu-đa,
Với Núi Si-ôn, nơi Ngài yêu mến.
69 Rồi Ngài xây đền thánh Ngài như trời cao vững chắc,
Như trái đất mà Ngài đã dựng nên để còn lại muôn đời.
70 Ngài cũng đã chọn Ða-vít tôi tớ Ngài;
Ngài bắt lấy ông ấy từ giữa ràn chiên;
71 Ngài đem ông ấy ra từ nơi các chiên mẹ cho con bú,
Ðể giao cho ông trách nhiệm chăn giữ Gia-cốp con dân Ngài,
Và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp Ngài.
72 Vậy ông ấy chăn dắt họ theo sự liêm chính của lòng ông;
Ông hướng dẫn họ bằng bàn tay khôn khéo của ông.

Footnotes

  1. Thánh Thi 78:35 nt: El Elyon
  2. Thánh Thi 78:39 tức không có luân hồi
  3. Thánh Thi 78:56 nt: Elohim Elyon