Add parallel Print Page Options

Quyển 5

(Thi thiên 107-150)

Thượng Đế giải cứu khỏi nhiều gian nguy

107 Cảm tạ Chúa vì Ngài nhân từ.
    Tình yêu Ngài còn đời đời.
Hỡi những ai được Chúa cứu
    hãy ca ngợi như thế.
    Ngài đã giải cứu họ khỏi tay kẻ thù
và đã tập họp họ lại từ các quốc gia,
    từ Đông đến Tây, từ Bắc đến Nam [a].

Một số đã lưu lạc trong sa mạc,
    không tìm được thành nào để sống.
Họ bị đói khát, chán nản cùng cực.
Trong cơn khốn đốn họ kêu la cùng Thượng Đế,
    thì Ngài giải thoát họ khỏi mọi cảnh khốn khổ.
Ngài dẫn họ thẳng đến thành
    có thể ở được.
Họ phải cảm tạ Chúa vì tình yêu
    và những phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
Ngài cho họ đã khát và no đủ.

10 Một số ngồi trong cảnh ảm đạm tăm tối;
    họ đang đau khổ trong xiềng xích.
11 Họ đã chống báng lời phán của Thượng Đế,
    không thèm nghe lời khuyên của Đấng Chí Cao.
12 Do đó Ngài bắt họ lao khổ để hạ tính tự phụ của họ,
    không ai giúp đỡ họ.
13 Trong cơn khốn đốn, họ kêu xin cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ ra khỏi cảnh hiểm nghèo.
14 Ngài mang họ ra khỏi cảnh ảm đạm đen tối,
    bẻ xiềng xích họ.
15 Họ phải cảm tạ Chúa vì lòng yêu thương
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
16 Ngài phá các cổng đồng và cắt song sắt.

17 Một số ngu dại chống nghịch Thượng Đế,
    mang lấy khốn khổ do hậu quả của việc ác mình làm.
18 Họ không thiết ăn uống đến nỗi suýt chết.
19 Trong cơn khốn đốn họ kêu la cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn khổ.
20 Ngài ra huấn lệnh và chữa lành,
    cứu họ khỏi chết.
21 Họ phải cảm tạ Chúa vì tình yêu
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
22 Họ phải dâng của lễ cảm tạ Ngài.
    Hớn hở thuật lại những việc tay Chúa làm.

23 Có kẻ dùng tàu biển buôn bán trên các đại dương.
24 Họ thấy những điều Chúa có thể làm,
    những phép lạ Ngài thực hiện trong biển sâu.
25 Chúa phán thì giông tố nổi lên,
    thổi sóng cuồn cuộn.
26 Tàu bè bị chòng chành,
    khi trồi lên cao chót vót,
    lúc sụp xuống nơi thẳm sâu.
    Trận bão dữ dội đến nỗi họ hết hi vọng.
27 Họ đi lảo đảo và ngã té như người say.
    Họ lúng túng không biết làm sao.
28 Trong cơn khốn khổ họ kêu la cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ khỏi nỗi hiểm nguy.
29 Ngài khiến bão lặng
    và dẹp yên các lượn sóng.
30 Họ vui mừng vì bão yên.
    Thượng Đế hướng dẫn họ đến bến mà họ muốn đi.
31 Họ phải cảm tạ Chúa về tình yêu
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
32 Họ phải ca ngợi sự cao cả Ngài trong hội các dân;
    họ phải ca ngợi Ngài trong buổi hội các bô lão.

33 Ngài biến sông ngòi ra sa mạc,
    và suối nước ra đất khô.
34 Ngài biến đất màu mỡ ra đất mặn
    vì dân cư sống ở đó gian ác.
35 Chúa biến sa mạc ra ao hồ,
    và đất khô ra suối nước.
36 Ngài cho kẻ đói khổ lập nghiệp
    tại đó để họ xây thành định cư.
37 Họ gieo giống trong đồng ruộng và vườn nho,
    họ được trúng mùa.
38 Thượng Đế ban phước cho họ,
    dân số họ gia tăng.
    Gia súc cũng không sụt giảm.
39 Nhưng vì thiên tai, khốn khổ và buồn thảm,
    dân số gia đình họ sút giảm và suy yếu.
40 Chúa cho thấy Ngài bất bình với các nhà lãnh đạo họ
    cho nên Ngài bắt họ lưu lạc trong sa mạc không lối đi.
41 Nhưng Ngài mang kẻ nghèo khó ra khỏi cảnh khổ,
    khiến gia đình họ gia tăng như bầy cừu.
42 Những người ngay thẳng vui vẻ khi nhìn thấy điều nầy,
    nhưng kẻ ác làm thinh.
43 Kẻ nào khôn ngoan sẽ ghi nhớ việc đó
    và suy gẫm về tình yêu của Chúa.

Footnotes

  1. Thánh Thi 107:3 Nam Hay “Biển.” Đây ám chỉ các vùng bờ biển quanh Địa-trung-hải.

TẬP THỨ NĂM

(Bài 107-150)

Chúa Cứu Loài Người Khỏi Nhiều Cảnh Khổ

Hãy cảm tạ Chúa, vì Ngài thật tốt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Nguyện những người được cứu chuộc của Chúa nói như vậy,
Những người được Ngài cứu khỏi tay kẻ thù,
Rồi gom nhóm họ từ các nước trở về;
Từ phương đông và phương tây, phương bắc và phương nam.

Họ lang thang trong đồng hoang, trong nơi hoang vắng;
Họ chẳng tìm được đường về một thành để ở.
Họ đói khát;
Linh hồn họ mòn mỏi nao sờn.
Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
Ngài dẫn đưa họ đúng vào con đường phải đi,
Ðể họ đến một thành mà ở.
Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người;
Vì Ngài làm thỏa mãn linh hồn khao khát,
Và làm no nê linh hồn đói lả bằng các thức ăn ngon.

10 Có những kẻ sống trong tối tăm và trong bóng tử thần,
Bị giam cầm trong khổ đau và xiềng xích,
11 Bởi vì họ chống lại những lời của Ðức Chúa Trời,
Và khinh bỉ lời chỉ bảo của Ðấng Chí Cao.
12 Vì thế Ngài lấy gian lao hạ lòng họ xuống;
Họ bị ngã nhào và chẳng ai giúp họ đứng lên.
13 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
14 Ngài đem họ ra khỏi cảnh tối tăm và bóng tử thần,
Và đập tan xiềng xích gông cùm.
15 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người,
16 Vì Ngài phá tan các cổng bằng đồng,
Và Ngài cắt rời những song bằng sắt.

17 Có những kẻ cứ bội nghịch nên hóa ra điên dại,
Và vì tội lỗi mình nên phải chuốc lấy khổ đau.
18 Linh hồn họ gớm ghê mọi thực phẩm,
Và họ bị kéo gần đến cổng của tử thần.
19 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
20 Ngài ban lời Ngài và chữa lành họ;
Ngài giải cứu họ khỏi miệng của phần mộ.
21 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người.
22 Cũng hãy để họ dâng những của lễ cảm tạ lên Ngài,
Và dùng những lời ca ngợi vui mừng thuật lại các công việc Ngài.

23 Có những kẻ xuống tàu vượt đại dương,
Ấy là những người làm ăn trên biển cả;
24 Họ trông thấy những việc làm của Chúa,
Và những việc lạ lùng của Ngài ở giữa biển sâu.
25 Vì Ngài phán một tiếng, bão tố liền nổi lên cuồn cuộn,
Cuồng phong nâng cao những ngọn sóng kinh hồn.
26 Sóng cả dâng cao đến tận trời, rồi trụt sâu xuống đáy vực thẳm;
Giữa cảnh khốn cùng họ hồn phi phách tán.
27 Họ bị quay cuồng đảo điên như người say rượu;
Mọi tài trí khôn ngoan đều biến mất.
28 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
29 Ngài khiến bão tố yên lặng như tờ;
Những ngọn sóng lớn lặng im.
30 Họ rất đỗi vui mừng vì biển êm gió lặng;
Rồi Ngài đưa họ đến bến bờ họ mong ước.
31 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người.
32 Hãy để họ tôn cao Ngài giữa đại hội,
Và ca tụng Ngài giữa sảnh đường của hội đồng trưởng lão.

33 Ngài biến các dòng sông thành sa mạc hoang vu,
Các dòng suối thành đất khô khan cằn cỗi,
34 Ðất đai màu mỡ thành đồng chua nước mặn,
Vì sự gian ác của dân cư ở đó.
35 Ngài biến đồng hoang thành đất có ao hồ,
Và xứ khô cằn thành nơi có dồi dào các dòng nước ngọt;
36 Ngài đã cho những kẻ đói khát đến cư ngụ tại đó,
Ðể họ xây dựng một thành mà an cư lạc nghiệp;
37 Họ gieo mạ ngoài đồng và trồng tỉa vườn nho,
Rồi thu hoạch hoa màu sung túc.
38 Ngài ban phước cho họ, và dân số họ gia tăng;
Ngài chẳng để cho bầy súc vật của họ bị giảm thiểu.

39 Có lúc họ bị tiêu hao lụn bại, phải cúi đầu khuất phục ngoại bang,
Bị áp bức, khổ đau, và sầu não.
40 Ngài trút đổ ô nhục trên những người quyền quý của họ,
Khiến họ lang thang trong nơi hoang vắng không đường.
41 Nhưng Ngài lại cất những người nghèo ra khỏi cảnh lầm than,
Và cho con cháu họ được gia tăng đông đúc.
42 Những người ngay lành thấy thế bèn vui mừng;
Còn những kẻ gian ác thảy đều câm miệng lại.
43 Hỡi ai là người khôn ngoan, hãy suy gẫm những điều ấy,
Rồi sẽ hiểu được thế nào là tình thương của Chúa.