Add parallel Print Page Options

Chúa Ðược Xức Dầu tại Bê-tha-ni

(Mác 14:3-9; Gg 12:1-8)

Khi Ðức Chúa Jesus ở tại Bê-tha-ni, trong nhà của Si-môn, người mắc bịnh ngoài da,[a] một phụ nữ đến gần Ngài, mang theo một bình ngọc đựng dầu thơm rất đắt giá. Nàng đổ dầu thơm ấy trên đầu Ngài trong khi Ngài đang ngồi dùng bữa. Khi các môn đồ Ngài thấy vậy, họ nổi giận và nói, “Tại sao lại phí của như thế? Vì dầu ấy có thể bán được một số tiền lớn để giúp đỡ người nghèo.”

10 Nhưng Ðức Chúa Jesus biết điều ấy, Ngài phán với họ, “Tại sao các ngươi làm khó nàng? Nàng đã làm một việc tốt cho Ta. 11 Vì các ngươi luôn có người nghèo với mình, nhưng các ngươi không có Ta luôn đâu. 12 Khi nàng đổ dầu trên mình Ta, nàng chuẩn bị Ta để chôn cất. 13 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong khắp thế gian, nơi nào Tin Mừng này được rao giảng, những gì nàng đã làm cho Ta cũng sẽ được nhắc lại để tưởng nhớ nàng.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 26:6 nt: phung. Chữ "phung" ở đây chỉ chung cho các thứ bịnh ngoài da, chứ không nhất thiết là bịnh cùi

Chúa Ðược Xức Dầu

(Mat 26:6-13; Mác 14:3-9)

12 Sáu ngày trước Lễ Vượt Qua Ðức Chúa Jesus đến Bê-tha-ni, làng của La-xa-rơ, người Ngài đã khiến sống lại từ cõi chết. Người ta dọn tiệc đãi Ngài tại đó. Ma-thê hầu bàn, và La-xa-rơ là một trong những người ngồi cùng bàn với Ngài. Ma-ry lấy một cân dầu cam tùng nguyên chất rất quý giá xức chân Ðức Chúa Jesus, và lau chân Ngài bằng tóc nàng. Mùi dầu thơm ngào ngạt tỏa ra khắp nhà.

Nhưng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, một trong các môn đồ Ngài, kẻ sắp sửa phản Ngài, nói, “Tại sao không đem bán chai dầu ấy, lấy ba trăm đơ-na-ri giúp người nghèo?” Hắn nói vậy không phải vì hắn lo tưởng gì đến người nghèo, nhưng vì hắn là tay trộm cắp. Hắn giữ túi tiền chung và hay biển thủ tiền trong đó.

Ðức Chúa Jesus nói, “Hãy để mặc nàng, vì nàng đã để dành dầu này cho ngày chôn xác Ta. Các ngươi có người nghèo với mình luôn, nhưng các ngươi không có Ta luôn.”

Read full chapter