Add parallel Print Page Options

Dân Phi-li-tin gặp khốn đốn vì Rương Giao Ước

Sau khi quân Phi-li-tin chiếm Rương Giao Ước của Thượng Đế thì họ mang Rương từ Ê-bên-ê-xe về Ách-đốt. Chúng mang vào trong đền thờ Đa-gôn và đặt Rương kế bên Đa-gôn. Sáng sớm hôm sau khi dân chúng Ách-đốt thức dậy thì sửng sốt vì thấy Đa-gôn ngã nằm sấp mặt xuống đất trước Rương Giao Ước của CHÚA.

Chúng đặt Đa-gôn lại chỗ cũ. Sáng hôm sau nữa, khi thức dậy, chúng lại sửng sốt khi thấy Đa-gôn té nằm úp mặt xuống đất trước Rương Giao Ước của CHÚA. Đầu và tay rơi ra nằm trên ngạch cửa. Chỉ còn thân là nguyên vẹn. Cho nên đến ngày nay các thầy tế lễ Đa-gôn khi vào đền thờ ở Ách-đốt không khi nào bước qua ngạch cửa.

CHÚA ra tay hành hại dân Ách-đốt và các dân láng giềng. Ngài khiến họ mắc bệnh phù thủng trên da. Ngài cũng sai chuột đến với họ. Chuột chạy khắp trên thuyền bè và tràn trên đất họ. Dân cư trong thành vô cùng sợ hãi. [a] Khi dân Ách-đốt thấy vậy liền bảo, “Rương của Thượng Đế của Ít-ra-en không thể nào ở với chúng ta được. Thượng Đế đang trừng phạt chúng ta và Đa-gôn, thần của chúng ta.”

Dân Ách-đốt gọi tất cả năm vua Phi-li-tin lại hỏi, “Chúng ta phải làm sao về Rương của Thượng Đế Ít-ra-en?”

Họ trả lời, “Hãy đưa Rương của Thượng Đế Ít-ra-en về Gát.” Vậy dân Phi-li-tin chuyển Rương đó đến Gát.

Nhưng khi chúng đưa Rương đến Gát thì dân ở đó hoảng sợ. CHÚA cũng hành hại dân cư thành Gát, già trẻ đều bị bệnh phù thủng trên da. 10 Thế là dân Phi-li-tin đưa Rương của Thượng Đế đến Éc-rôn.

Nhưng khi đến Éc-rôn thì dân cư ở đó la lên, “Sao các anh mang Rương của Thượng Đế Ít-ra-en vào thành chúng tôi? Các anh muốn giết chúng tôi và dân cư chúng tôi hay sao?” 11 Cho nên họ gọi tất cả các vua Phi-li-tin lại bảo, “Hãy gởi trả ngay Rương của Thượng Đế Ít-ra-en về nơi cũ nếu không nó sẽ giết chúng ta và dân cư chúng ta!”

Toàn thể dân thành đều bị hành hại vì Thượng Đế ra tay.

12 Những ai không bị chết thì bị phù thủng trên da, cho nên dân chúng Éc-rôn kêu la thấu đến trời.

Footnotes

  1. I Sa-mu-ên 5:6 Ngài cũng … sợ hãi Phần nầy trích từ bản cổ Hi-lạp.

Dân Phi-li-tin Bị Tai Ương Vì Giữ Rương Giao Ước

Bấy giờ dân Phi-li-tin lấy Rương của Ðức Chúa Trời từ Ê-bên-ê-xe đem về Ách-đốt. Dân Phi-li-tin lấy Rương của Ðức Chúa Trời đem vào đền thờ Thần Ða-gôn và để bên cạnh tượng Thần Ða-gôn.

Sáng sớm hôm sau khi dân Ách-đốt thức dậy, kìa, tượng Thần Ða-gôn đang nằm sấp xuống đất trước Rương của Chúa. Thấy vậy họ đỡ tượng của Ða-gôn dậy và khiêng tượng ấy để vào chỗ cũ. Nhưng sáng sớm hôm sau, khi họ thức dậy, kìa, tượng Thần Ða-gôn lại nằm sấp xuống đất trước Rương của Chúa nữa. Lần nầy đầu của Ða-gôn và hai bàn tay đều gãy rời, nằm ngay ở ngạch cửa, chỉ có thân mình Ða-gôn là còn lại. Bởi vậy từ đó các tế sư của Thần Ða-gôn và tất cả những ai vào đền thờ Thần Ða-gôn đều không giẫm chân lên ngạch cửa của đền thờ Thần Ða-gôn tại Ách-đốt cho đến ngày nay.

Tay của Chúa đè nặng trên dân Ách-đốt. Ngài giáng họa khủng khiếp xuống trên họ và dùng bướu độc đánh họ, tức đánh dân Ách-đốt và dân trong những vùng trực thuộc quyền cai trị của thành ấy. Khi dân ở Ách-đốt thấy thế, họ nói, “Rương của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên không thể ở với chúng ta được, vì tay Ngài đã giáng họa trên chúng ta và trên Thần Ða-gôn của chúng ta rất nặng nề.” Vậy họ phái người đi mời tất cả các lãnh chúa của dân Phi-li-tin lại và nói, “Chúng ta phải làm gì với Rương của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đây?”

Những vị ấy đáp, “Hãy chở Rương của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đến Gát.” Vậy họ mang Rương của Ðức Chúa Trời ra đi. Sau khi họ đã đem Rương ấy đến Gát, tay Chúa hủy diệt thành ấy rất nặng nề. Ngài đánh hạ những người trong thành, cả lớn lẫn nhỏ đều bị bướu độc mọc trên mình.

10 Vì thế họ chở Rương của Ðức Chúa Trời đến Éc-rôn. Vậy Rương của Ðức Chúa Trời được đưa đến Éc-rôn. Dân Éc-rôn thấy thế bèn kêu la rằng, “Họ đem Rương của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đến với chúng ta để giết chúng ta và giết dân chúng ta!”

11 Thế là họ phái người đi mời tất cả các lãnh chúa của dân Phi-li-tin lại và nói, “Hãy gởi trả Rương của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên trở về chỗ của nó, để Rương ấy không giết chúng ta và dân chúng ta.” Vì trong tất cả các thành người ta đều kinh hãi vì sợ chết, bởi tay của Ðức Chúa Trời đã đè nặng trên họ. 12 Tất cả những ai không chết vì bịnh dịch thì cũng bị bướu độc nổi lên cùng mình, và tiếng than khóc trong thành vang vọng khắp vòm trời.