Add parallel Print Page Options

Đa-vít phạm tội vì kiểm kê dân Ít-ra-en

21 Sa-tăng [a] nổi lên nghịch Ít-ra-en nên xúi giục Đa-vít kiểm kê dân Ít-ra-en. Đa-vít bảo Giô-áp và các viên chỉ huy quân đội, “Hãy đi kiểm kê toàn dân Ít-ra-en từ Bê-e-sê-ba cho đến Đan rồi cho ta biết con số là bao nhiêu.”

Giô-áp thưa, “Nguyện CHÚA gia tăng dân số ta thêm hàng trăm lần. Thưa vua và chúa tôi, tất cả dân Ít-ra-en đều là tôi tớ ngài. Tại sao ngài muốn làm điều nầy, thưa chủ? Ngài sẽ khiến cho dân Ít-ra-en mắc tội.”

Nhưng vì là lệnh vua nên Giô-áp đi khắp Ít-ra-en rồi trở về Giê-ru-sa-lem. Giô-áp trao danh sách toàn dân cho Đa-vít. Có một triệu một trăm ngàn người đàn ông trong khắp Ít-ra-en là những người có thể dùng gươm, và trong Giu-đa có bốn trăm bảy mươi ngàn người đàn ông có thể dùng gươm. Nhưng Giô-áp không kiểm kê các chi tộc Lê-vi và Bên-gia-min vì ông không thích lệnh của vua Đa-vít. Đa-vít làm điều CHÚA cho là quấy nên Ngài trừng phạt Ít-ra-en.

Thượng Đế trừng phạt dân Ít-ra-en

Đa-vít liền thưa cùng Thượng Đế, “Tôi đã phạm tội rất lớn về điều tôi làm! Bây giờ xin hãy tha tội cho tôi, kẻ tôi tớ CHÚA, vì tôi đã hành động rất ngu xuẩn.”

CHÚA phán cùng Gát, người tiên kiến của Đa-vít, 10 “Hãy đi bảo Đa-vít, ‘CHÚA phán như sau: Ta cho ngươi ba sự chọn lựa. Chọn một trong ba rồi ta sẽ thực hiện.’”

11 Vì thế, Gát đi đến bảo Đa-vít, “CHÚA phán như sau: ‘Ngươi hãy chọn cho mình một trong các điều sau: 12 ba năm đói kém, ba tháng chạy trốn khỏi kẻ thù mình khi chúng dùng gươm rượt đuổi ngươi hoặc ba ngày bị CHÚA trừng phạt bằng một bệnh dịch khủng khiếp lan tràn khắp xứ. Thiên sứ của CHÚA sẽ đi qua khắp Ít-ra-en đặng tiêu diệt dân chúng.’ Bây giờ, vua Đa-vít, xin hãy quyết định một trong ba điều nầy để tôi phải thưa lại cùng CHÚA là Đấng đã sai tôi.”

13 Đa-vít nói với Gát, “Tôi bị rắc rối lớn. Xin CHÚA trừng phạt tôi vì CHÚA rất nhân từ. Đừng để tôi bị loài người trừng phạt.”

14 Vậy CHÚA sai một trận dịch khủng khiếp đến trên Ít-ra-en giết bảy mươi ngàn người. 15 Thượng Đế sai một thiên sứ đến tiêu diệt Giê-ru-sa-lem, nhưng khi thiên sứ bắt đầu ra tay thì CHÚA trông thấy và ân hận về những việc khủng khiếp đã xảy ra nên Ngài bảo thiên sứ đang hủy diệt rằng, “Thôi đủ rồi! Hãy bỏ tay ngươi xuống!” Thiên sứ của CHÚA đang đứng nơi sân đập lúa của A-rau-na [b] người Giê-bu-sít [c].

16 Đa-vít ngước lên nhìn thấy thiên sứ của CHÚA đang đứng giữa trời, giơ gươm ra chỉ về hướng Giê-ru-sa-lem. Đa-vít và các bô lão liền cúi sấp mặt xuống đất. Họ đang mặc quần áo vải sô để tỏ sự buồn rầu. 17 Đa-vít thưa cùng Thượng Đế, “Tôi là người phạm tội và làm quấy vì ra lệnh kiểm kê. Những người nầy chỉ đi theo tôi như chiên. Họ không làm gì quấy. Thưa CHÚA là Thượng Đế tôi, xin hãy trừng phạt tôi và gia đình tôi, nhưng hãy ngưng bệnh dịch khủng khiếp đang giết hại dân sự Ngài.”

18 Thiên sứ của CHÚA nói với Gát bảo Đa-vít xây một bàn thờ cho CHÚA nơi sân đập lúa của A-rau-na người Giê-bu-sít. 19 Vậy Đa-vít làm theo điều Gát nhân danh CHÚA bảo ông làm.

20 A-rau-na đang đập lúa. Khi ông quay lại thì thấy thiên sứ. Bốn con trai đang ở với ông liền chạy trốn. 21 Đa-vít đến gặp A-rau-na. Khi A-rau-na thấy vua liền bước khỏi sân đập lúa và cúi sấp mặt xuống đất trước mặt Đa-vít.

22 Đa-vít bảo ông, “Hãy bán cho ta sân đập lúa ngươi để ta xây bàn thờ cho CHÚA ở đó rồi cơn dịch khủng khiếp sẽ ngưng lại. Hãy bán cho ta nguyên giá.”

23 A-rau-na thưa cùng Đa-vít, “Xin vua hãy lấy sân đập lúa đi. Thưa vua chúa tôi, xin ngài hãy làm điều gì ngài muốn. Nầy, tôi sẽ biếu vua các con bò để làm của lễ toàn thiêu, ván trên sàn đạp lúa để làm củi, và lúa mì để làm của lễ chay. Tôi xin dâng cho vua hết.”

24 Nhưng vua Đa-vít bảo A-rau-na, “Không, ta muốn trả nguyên giá đất cho ngươi. Ta không muốn lấy không vật gì của ngươi mà dâng cho CHÚA. Ta không muốn dâng của lễ thiêu mà chẳng tốn kém gì.”

25 Vậy Đa-vít trả cho A-rau-na khoảng mười lăm cân [d] vàng cho sân đập lúa. 26 Đa-vít xây một bàn thờ cho CHÚA tại đó và dâng của lễ toàn thiêu cùng của lễ thân hữu. Đa-vít cầu nguyện cùng CHÚA thì Ngài trả lời ông bằng cách sai lửa từ trời xuống trên bàn thờ của lễ thiêu. 27 Sau đó CHÚA truyền cho thiên sứ bỏ gươm vào vỏ.

28 Khi Đa-vít thấy CHÚA đã trả lời cho mình nơi sân đập lúa của A-rau-na thì liền dâng sinh tế cho Ngài tại đó. 29 Lều Thánh mà Mô-se làm trong khi dân Ít-ra-en đang lưu lạc trong sa mạc và bàn thờ của lễ thiêu đang ở tại Ghi-bê-ôn là nơi thờ phụng. 30 Nhưng Đa-vít không thể đi đến Lều Thánh để thưa chuyện cùng Thượng Đế vì ông sợ thiên sứ và lưỡi gươm của thiên sứ CHÚA.

Footnotes

  1. I Sử Ký 21:1 Sa-tăng Hay “Kẻ Đối Nghịch,” nghĩa là người chống lại vua.
  2. I Sử Ký 21:15 A-rau-na Hay “Ọt-nan” trong tiếng Hê-bơ-rơ.
  3. I Sử Ký 21:15 người Giê-bu-sít Dân Giê-bu-sít sống ở Giê-ru-sa-lem trước khi dân Ít-ra-en chiếm thành ấy. Tên cũ của Giê-ru-sa-lem là “Giê-bu.”
  4. I Sử Ký 21:25 mười lăm cân Nguyên văn, “600 sê-ken” (khoảng 7 kí-lô).

Thống Kê Dân Số và Bịnh Dịch

(2 Sa 24:1-17)

21 Sa-tan nổi lên chống lại I-sơ-ra-ên và xúi giục Ða-vít thực hiện cuộc thống kê dân số I-sơ-ra-ên. Ða-vít nói với Giô-áp và các vị chỉ huy quân đội, “Hãy đi kiểm tra dân số I-sơ-ra-ên từ Bê-se Sê-ba cho đến Ðan, rồi trở về báo cáo cho ta hay dân số được bao nhiêu.”

Giô-áp tâu, “Nguyện Chúa gia tăng dân số của dân Ngài lên gấp trăm lần! Tâu chúa thượng, há chẳng phải tất cả họ đều là tôi tớ của chúa thượng rồi sao? Tại sao chúa thượng lại đòi phải biết cho được con số ấy? Tại sao chúa thượng làm cho dân I-sơ-ra-ên phải mang tội?” Nhưng lời của Ða-vít thắng hơn lời của Giô-áp. Vì thế Giô-áp ra đi và đến khắp nơi trong I-sơ-ra-ên, rồi trở về Giê-ru-sa-lem. Giô-áp báo cáo tổng số người đã đếm được cho Ða-vít. Trong toàn cõi I-sơ-ra-ên có được một triệu một trăm ngàn người có khả năng sử dụng gươm; còn trong Giu-đa có bốn trăm bảy mươi ngàn người có khả năng sử dụng gươm. Nhưng ông không đếm số người Lê-vi và người Bên-gia-min, vì Giô-áp ghê tởm mệnh lệnh của vua.

Ðức Chúa Trời cũng không hài lòng về mệnh lệnh ấy, nên Ngài đã đánh I-sơ-ra-ên. Ða-vít thưa với Ðức Chúa Trời, “Con đã mắc tội trọng khi con làm điều ấy; nhưng bây giờ con cầu xin Ngài cất tội ấy khỏi con, vì con đã làm một điều ngu muội.”

Chúa phán với Gát, đấng tiên kiến của Ða-vít rằng, 10 “Hãy đi nói với Ða-vít, Chúa phán thế nầy: Ta ban cho ngươi ba điều; ngươi hãy chọn một điều để Ta sẽ làm điều ấy.” 11 Vậy Gát đến gặp Ða-vít và nói với ông, “Chúa phán thế nầy: ‘Ngươi hãy chọn: 12 hoặc ba năm bị nạn đói, hoặc ba tháng bị quân thù tàn phá, tức bị gươm của quân thù truy nã ngươi, hoặc ba ngày bị gươm của Chúa tiêu diệt, tức ôn dịch sẽ xảy ra trong nước, và thiên sứ của Chúa sẽ tiêu diệt khắp nơi trong toàn cõi I-sơ-ra-ên.’ Xin chúa thượng trả lời để hạ thần trở về thưa lại với Ðấng đã sai hạ thần.”

13 Bấy giờ Ða-vít nói với Gát, “Tôi thật đang ở trong hoàn cảnh cực kỳ khốn khó. Thà cho tôi rơi vào tay Chúa, vì lòng thương xót của Ngài rất lớn lao, nhưng xin đừng để tôi rơi vào tay loài người.”

14 Vì thế Chúa sai một cơn ôn dịch đến với dân I-sơ-ra-ên. Bảy mươi ngàn người I-sơ-ra-ên đã qua đời vì bịnh dịch ấy. 15 Ðức Chúa Trời sai một thiên sứ đến tiêu diệt Giê-ru-sa-lem, nhưng khi thiên sứ sắp sửa tiêu diệt thành, Chúa nhìn thấy và thương hại về tai họa đã xảy ra. Ngài phán với vị thiên sứ hủy diệt, “Ðủ rồi! Hãy ngừng tay ngươi lại.” Lúc bấy giờ thiên sứ của Chúa đang đứng tại sân đập lúa của Ọt-nan người Giê-bu-si. 16 Ða-vít nhìn lên và thấy thiên sứ của Chúa đang đứng giữa đất và trời, trong tay đang cầm một thanh gươm chỉ mũi về Giê-ru-sa-lem; Ða-vít và các vị trưởng lão lúc ấy đang mặc tang phục liền sấp mặt xuống đất.

17 Ða-vít thưa với Ðức Chúa Trời, “Há chẳng phải chính con đã ra lịnh thống kê dân số hay sao? Quả là chính con đã phạm tội và làm điều rất có lỗi đó. Nhưng các con chiên nầy, họ đã làm điều gì không đúng? Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, xin Ngài chỉ sửa phạt con và những người trong nhà cha con, nhưng xin đừng để dân Ngài phải bị ôn dịch nầy.”

Ða-vít Lập Bàn Thờ và Dâng Của Lễ

18 Thiên sứ của Chúa truyền lịnh cho Gát đến bảo Ða-vít đi lên và dựng một bàn thờ cho Chúa trong sân đập lúa của Ọt-nan người Giê-bu-si. 19 Vậy Ða-vít đi lên, theo như lời của Gát đã nhân danh Chúa chỉ dạy.

20 Ọt-nan quay lại và thấy vị thiên sứ. Lúc ấy bốn con trai của ông đang ở đó với ông. Khi thấy vị thiên sứ, họ liền kiếm chỗ trốn, nhưng Ọt-nan vẫn tiếp tục đập lúa.

21 Khi Ða-vít đến gặp Ọt-nan, Ọt-nan nhìn lên và thấy Ða-vít đang đến, ông vội vàng rời khỏi sân đập lúa, đến sấp mặt xuống đất trước mặt Ða-vít. 22 Ða-vít nói với Ọt-nan, “Xin nhường cho ta sân đập lúa của ngươi, để ta xây một bàn thờ cho Chúa tại đó. Xin bán cho ta đúng giá thị trường, hầu ôn dịch có thể lìa khỏi dân.”

23 Ọt-nan thưa với Ða-vít, “Xin bệ hạ, chúa thượng của hạ thần, cứ lấy nó mà dùng theo ý bệ hạ cho là tốt. Này, hạ thần xin dâng các con bò để làm của lễ thiêu, dàn đập lúa để làm củi, và lúa mì để làm của lễ chay. Hạ thần xin dâng tất cả.”

24 Nhưng Vua Ða-vít nói với Ọt-nan, “Không, ta muốn mua chúng đúng giá thị trường. Ta không muốn dâng lên Chúa những gì của ngươi, và ta cũng không muốn dâng của lễ thiêu mà ta không tốn kém gì.” 25 Vậy Ða-vít trả cho Ọt-nan gần bảy ký[a] vàng, tính theo giá thị trường lúc bấy giờ, để mua nơi ấy. 26 Ða-vít xây tại đó một bàn thờ cho Chúa và dâng trên đó các của lễ thiêu và các của lễ cầu an. Ông kêu cầu danh Chúa, và Ngài đáp lời ông bằng cách giáng lửa từ trời xuống bàn thờ dâng của lễ thiêu. 27 Chúa ra lịnh cho thiên sứ, và thiên sứ đã tra gươm vào vỏ.

Chọn Chỗ Xây Dựng Ðền Thờ

28 Bấy giờ Ða-vít thấy rằng Chúa đã đáp lời ông nơi sân đập lúa của Ọt-nan người Giê-bu-si, khi ông dâng của lễ thiêu lên Ngài tại đó. 29 Số là lúc ấy Ðền Tạm của Chúa mà Môi-se đã làm trong đồng hoang và bàn thờ dâng của lễ thiêu vẫn còn ở tại nơi cao ở Ghi-bê-ôn, 30 nhưng Ða-vít không thể đi đến đó để thỉnh ý Ðức Chúa Trời, vì ông sợ gươm của thiên sứ của Chúa.

Footnotes

  1. I Sử Ký 21:25 nt: 600 sê-ken (6.900 grams)